đam mỹ xuân dược

Tự Mang Xuân Dược Đích Nam Nhân. Thể loại: Đam Mỹ. Tác giả: Dịch Tu La. Số chương: 10. FULL. Chương mới nhất: Chương 10: Phiên Ngoại. Cập nhật cuối: 4 năm trước. Editor: MikaBeta: MiêuThể loại: Hiện đại ma quái, yêu quái đều hóa thân thành người trước khi lập nướcLăng Sản phẩm mang đến hiệu quả rõ rệt trong 4 tuần với da gặp vấn đề sạm nám, thô ráp, tổn thương… Bạn sẽ cảm nhận làn da mềm mại như sương ngay khi thoa và dễ dàng "chồng lên" kem dưỡng, kem chống nắng mà không lo dày bí. Dược mỹ phẩm La Roche Posay khá phong phú như kem chống nắng, kem trị mụn và sữa dưỡng da mặt, kem dưỡng ẩm cho da nhạy cảm ,…. Với độ thẩm thấu cao, nhanh và không gây bết dính dược mỹ phẩm rất phù hợp cho các loại da dầu, da khô và cả làn da nhạy cảm. #3 Dược mỹ phẩm chuyên dành cho da nhạy cảm AVENE Xuân Dược Vương có 3 loại: ‍ Loại màu đỏ: loại này các vị thuốc gia giảm để giúp kéo dài thời gian quan hệ, cải thiện tình trạng xuất tinh sớm. ‍ Loại màu xanh lá: loại này các vị thuốc gia giảm để giúp tăng cường ham muốn, ngăn chặn tình trạng suy giảm ham muốn Với tốc độ đó, sẽ mất đến khoảng năm 2032 để tích lũy khoảng 1.000 tên lửa trong kho của Mỹ. Để giải quyết sự thiếu hụt nguy hiểm này, Washington cần làm việc với ngành công nghiệp để đưa sản lượng ASM tầm xa lên đến 200-250 tên lửa/năm càng sớm càng tốt mix and match warna baju dan jilbab. Không thể nào, không thể nghe hắn hồ ngôn loạn ngữ được! Lúc này, thấy Kỉ Tình ngây người, Lục Dạ liền đã cười khẩy, nói tiếp "Dù ngài không ưa thích hắn đi nữa, thì đó cũng không chối bỏ được việc ngài ưu ái hắn hơn ba người bọn ta." "Kỳ thực, nếu không phải tên Độc Cô Vô Song đó vô ý nhìn thấy ta giết chết Thẩm Mị Nhi, thì ta cũng sẽ không đem huynh đệ bọn họ đuổi xuống núi sớm vậy đâu." Không để Kỉ Tình nói thêm điều gì, Lục Dạ liền đã tự mình trần thuật. "Nhưng nếu đã có cơ hội, ta đương nhiên phải nắm bắt thật nhanh rồi." Những lời này của hắn, cũng khiến Kỉ Tình sống lưng phát lạnh. Nếu hôm nay không phải Tiêu Dật đến Vọng Minh Cư, vừa vặn phát hiện ra y lúc y đang độc phát, thì e rằng hắn sẽ được như nguyện rồi. Thành công đuổi hết ba vị sư huynh, trở thành cánh tay đắc lực của y, bầu bạn ở cạnh y đến hết đời. Đương nhiên, một ngày thực lực của y vẫn còn, hắn khẳng định sẽ không dám quá phận. Nhưng đến khi độc đã ngấm sâu, không thuốc cứu chữa nữa, thì y sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục, mặc cho hắn bày bố. "Nhưng sư tôn, ngài cũng đừng lo lắng..." Lục Dạ bật cười, biểu cảm lại quay về lúc ban đầu, dịu ngoan như một con thỏ nhỏ, súc vật vô hại. Từng bước một đi tới trước mặt y, hắn liền không chút sợ hãi đưa tay vuốt ve sườn mặt của y "Dù ngài đã từng bị nam nhân khác chạm qua, nhưng không sao, ta không ngại." "Cút! Ngươi không ngại, nhưng ta ngại!" Kỉ Tình không chút lưu tình hất văng tay hắn, biểu cảm chán ghét như ăn nhầm ruồi bọ. Nhìn vẻ mặt của y bây giờ, Lục Dạ liền mím chặt môi. Dù cho đã sớm lường trước kết quả này, nhưng đến khi tận mắt đối diện, hắn mới cảm thấy đau nhói trong lòng. Thì ra, cảm giác bị người mình yêu ghét bỏ, chính là như vậy... Nhưng Lục Dạ cũng không phải là loại người tâm thủy tinh, dễ bị đả động. Một khi đã làm điều gì, hắn đều sẽ không bao giờ hối hận. Trên mặt Lục Dạ không có chút e ngại hay chột dạ nào, trong mắt chỉ có vô tận hắc ám, chậm rãi đem hình ảnh phản chiếu của y nuốt trọn. Hắn nở một nụ cười lạnh, có phần vặn vẹo điên cuồng. "Không sao, nếu đã không phải người mà sư tôn yêu thích nhất. Ta có thể trở thành người mà ngài hận nhất a. Dù sao kết quả cũng đều giống nhau..." Sư tôn mỗi ngày đều sẽ nhớ tới hắn, mỗi thời mỗi khắc đều nhớ đến những việc hắn làm... Dù cho nỗi nhớ này là dựa trên phẫn hận đan dệt mà thành. Nhìn Lục Dạ điên cuồng, đã sớm bị ganh ghét cùng oán khí chi phối trước mặt mình. Kỉ Tình chỉ có thể ảo não thở dài một hơi, rũ mi thì thào "Ngươi điên rồi." Không phải chất vấn, mà chỉ là một câu cảm khái vô cùng bình thản. "Đúng vậy, ta đã điên. Bắt đầu từ ngày ở trong nhà tranh, tận mắt chứng kiến mẫu thân bị người ngược sát, Lục Dạ đã sớm chết. Kẻ còn sống, chỉ là một ác quỷ điên điên dại dại." "Hắn ganh ghét hết thảy những thứ tốt đẹp trên thế gian này. Cảm thấy bản thân đáng thương, cảm thấy thống hận thói đời bất công. Nhưng trên thực tế, thế giới này lại không nợ hắn gì cả..." Kỳ thực, ngày đó ở trại nô lệ, thiên địa đã rũ lòng thương ban cho hắn ánh sáng, mong muốn cứu rỗi hắn. Chỉ là hắn không biết trân trọng, tự tay phá vỡ hết thảy mà thôi. "Lục Dạ..." Kỉ Tình hé miệng, vô số lời răn dạy đều bị cái hôn của hắn nuốt sạch. Bàn tay to lớn của hắn bao trùm mắt y, không muốn nhìn thấy sự căm hận hay chán ghét bên trong đó. Hắn thích đôi mắt này. Nhưng không thích cách y dùng nó nhìn chính mình. Lưỡi của hắn cướp đoạt trong khoang miệng của y, lại bị y không chút do dự cắn xuống. Đau đớn khiến động tác của hắn hơi dừng lại. Nhưng rất nhanh, mặc cho huyết tinh đang giao thoa giữa môi lưỡi cả hai, hắn vẫn không hề buông y ra. Bởi vì khi nãy ở bên ngoài nghe lén lời Tiêu Dật nói, biết rõ Kỉ Tình sẽ không dám loạn dùng linh lực, nên lúc này, Lục Dạ mới dám to gan lớn mật như vậy. Lục Dạ rời đi, để lại một sợi chỉ bạc kéo dài giữa môi lưỡi đôi bên. Ngay khi Kỉ Tình chưa kịp phản ứng, hắn liền đã nhét một viên đan dược vào trong miệng của y. Đan dược vừa vào miệng liền đã lập tức trôi xuống thực quản, chỉ có hương thơm nhàn nhạt là còn quanh quẩn nơi chót lưỡi, khiến y tức giận cắn chặt răng "Ngươi cho ta uống thứ gì?" "Sư tôn đừng sợ, không phải là độc dược nguy hiểm gì đâu." Đây chỉ là một loại xuân dược hắn vừa chế tạo ra, vẫn còn chưa kịp đặt tên. Dù sao, so với sư tôn cứng ngắc như khúc gỗ, hắn vẫn là thích y chủ động một chút. Nghe hắn nói vậy, Kỉ Tình không chỉ không yên tâm, trái lại còn hoảng hốt nhiều hơn. Ngay lập tức liền bò tới góc giường, không ngừng nôn mửa. Mặc dù không muốn, nhưng y vẫn phải thừa nhận Lục Dạ xác thực là một thiên tài trong giới dược sư. Dù thứ hắn luyện, chín thành đều là vì y lượng thân mà làm. Cố gắng nhưng không tài nào đem độc dược nôn ra, mắt thấy Lục Dạ sắp tới gần. Kỉ Tình liền hạ quyết tâm, lăn một vòng xuống giường, nhanh chóng bò tới giữa phòng, không chút chậm trễ chống tay đứng dậy. Thế nhưng, Kỉ Tình chỉ mới kịp phóng ra vài bước chân, thì hạ bụng đã bất ngờ dâng lên một luồng hỏa khí, khiến hai chân y vô lực, trực tiếp ngã quỵ trên đất. Phía sau lưng chính là tiếng bước chân nhàn nhã, không nhanh không chậm như đang tản bộ của Lục Dạ. Y biết, hắn bây giờ nhất định là đang thưởng thức bộ dạng giãy giụa trong vô vọng của y. Tựa như mèo vờn chuột, thợ săn chơi đùa với con mồi. Nhưng dù biết là vậy, Kỉ Tình vẫn không ngừng cố gắng lê thân tiến về trước. Mười ngón tay ma sát trên đất, cũng bắt đầu phá da chảy máu. Lục Dạ đi tới, trực tiếp chặn đứng đường thoát của Kỉ Tình. Hắn ngồi xổm xuống trước mặt y, bắt lấy cánh tay y. Đem từng đầu ngón tay tinh xảo kia ngậm vào, đem máu tươi bên trên liếm sạch. "Sư tôn thật không ngoan." Tác giả Thích Ăn Thịt Heo Thịt 爱吃大肉肉Summary Võ lân lang vì cứu một bạch y mĩ nhân, lầm trung tên là chín ngày tán cương cường xuân tam ngày ném tam hồn, sau sáu ngày tán khí phách, nếu thứ chín ngày chưa giải, trung dược người liền sẽ hồn phi phách tán. Trong lúc này nội, còn muốn chịu đủ tình dục tra tấn. Ba người vì cứu "Ân công" cùng nhau bước lên tìm kiếm giải dược chi lộ. Trên đường bốn người đã trải qua......Báo động trước Nhất thụ đa công, đều vì niên hạ côngChịu Thích giúp đỡ mọi người thợ săn anh tuấn đại thúc chịuCông 1 Mặt ngoài nhu nhược kỳ thật phúc hắc thỏ yêu mỹ nhân côngCông 2 Oa oa mặt lỗ mãng ái làm nũng kiếm tu con nuôi côngCông 3 Phong lưu chuyên tình ôn nhu mắt đào hoa phú nhị đại côngBa người đều chịu quá võ lân lang ân huệTAG Niên hạ np đại thúc chịu-1."Yêu nghiệt! Buông ta ra nghĩa phụ!" Thiếu niên hiệp khách kiếm chỉ một người mặt lộ vẻ hoảng sợ bạch cừu mỹ nhân."Thiếu hiệp, ta nhưng không có nửa điểm làm hại ân công ý tứ!" Mỹ nhân khuôn mặt tinh xảo nhu nhược đáng thương, lại là đầu bạc mắt đỏ, quái thay quái thay."Ít nói nhảm! Trả ta nghĩa phụ!" Mắt thấy đối phương kiếm liền phải hướng bạch úy nhi đâm tới, ở cự hắn cổ một quyền khoảng cách bị một phen huyền sắc quạt xếp hóa giải."Đừng vội, trước hết nghe nghe vị này...... Thỏ tinh huynh như thế nào giải thích." Bạch úy nhi nhẹ nhàng thở ra, theo quạt xếp nhìn lại. Ý cười doanh doanh mắt đào hoa, lại làm bạch úy nhi cảm thấy so với kia vị muốn lấy tánh mạng của hắn thiếu hiệp càng đáng sợ. Đây là động vật trực giác."Ngày đó, ta như thường lui tới giống nhau ở động phủ tu luyện......"2."Bạch úy nhi, ngươi ra tới! Hôm nay, chính là chúng ta ngày đại hỉ! Ha ha ha ha"Bạch úy nhi đang ở tu luyện, bị lão hổ tinh thô lỗ thanh âm quấy nhiễu. Mấy năm trước hắn ở cơ duyên xảo hợp hạ khai linh trí cũng hóa hình thành công. Đi vào nơi này, liền giác là một chỗ tu luyện phong thuỷ bảo địa, tính toán trường ở này. Không nghĩ tới bị trong núi bá vương hổ yêu coi trọng, mời hắn song tu, hắn một lòng tu luyện, cũng không ý may thỏ khôn có ba hang, đến nay cũng không bị thực hiện được. Không hiểu được là ai để lộ tiếng gió thế nhưng bị hắn trực tiếp tìm tới môn úy nhi trò cũ trọng thi, lại bị hổ yêu dự phán hắn chạy trốn lộ tuyến. Hai yêu triền đấu trung, bạch úy nhi làm mới vừa hóa hình tiểu yêu, tất nhiên là bại hạ trận hô quỷ gào, rừng trúc lay động lờ mờ, thoáng chốc cát vàng nổi lên bốn lúc hắn cho rằng phải bị làm bẩn khi, vài tiếng tật mũi tên phá không mà đến, hoàn toàn đi vào hổ yêu quanh thân mấy cái đại huyệt. Hai tay cậu bị trói trụ ở trên giường, hai chân thon dài ngồi chồm hỗm, cả người trần như nhộng, da thịt phấn nộn như trẻ con, vừa non mịn lại mê mặt nhỏ nhắn mơ hồ lộ ra một chút sợ hãi, hai mắt cậu mở to nhìn hắn đang ngồi ở đầu dù sợ, nhưng cậu vẫn mạnh miệng "Rốt cuộc anh muốn gì đây?"Hắn tà nịnh cười, khuôn mặt tuấn mỹ thâm trầm càng trở nên cuốn hút "Tôi muốn cái gì? Em không biết sao?"Cậu mím môi, hung hăng trừng hắn một miệng hắn khẽ kéo lên, hắn nhanh chóng trèo lên giường, tiến tới chỗ cậu, cậu cảnh giác lùi về phía sau cho tới khi tới thành giường mới dừng lại, kinh hoảng nhìn hắn kề sát mặt cậu, môi mỏng vẫn giữ nguyên nụ cười nhàn nhạt lạnh lẽo khiến cậu không tự chủ được rùng mình một mở to mắt nhìn hắn, đôi mắt tròn xoe như con chuột nhỏ khiến hắn chợt cảm thấy buồn cười, hắn cúi đầu, hôn lên môi lưỡi hắn vươn ra liếʍ lấy môi dưới của cậu, muốn tách môi cậu ra nhưng cậu lại mím chặt môi, không cho hắn tiến vàoBạc môi ấm nóng cùng hơi thở nồng đậm du͙© vọиɠ của hắn phả vào mặt cậu khiến cậu kinh hoảng, vội vàng giãy giụa muốn hắn tránh ra, nhưng hắn lại dùng tay phải giữ lấy eo cậu, bàn tay to xiết mạnh một cái, cậu đau đớn hô lên "Đau..."Hắn thừa cơ đưa lưỡi vào miệng cậu, cái lưỡi làm càn trong miệng, quấn lấy lưỡi cậu, mạnh bạo triền duyệnHắn đột nhiên dùng sức cắn môi dưới đỏ mọng của cậu, môi bị thô bạo cắn nên rách toạc, tơ máu lập tức thấm ra, hắn lại dùng lưỡi liếʍ lấy, sau đó đưa vào trong miệng cậu, toả ra một cỗ mùi vị tanh nồng khiến cậu nhíu hôn cậu càng lúc càng kịch liệt, giống như muốn lấy mạng vậy, hơi thở hai người dần trở nên hỗn độn, lưỡi hắn cuốn lấy lưỡi cậu càng lúc càng nhanh, duyện càng sâu, gần như đem hơi thở cậu hút đến khi cậu sắp thở không nổi, hắn mới buông môi cậu ra nhưng bàn tay ở eo vẫn giữ chặt. Cậu thở phì phò, ra sức hít không khí, nhưng cả người đột nhiên nóng lên, hạ thân bắt đầu khó chịu, da thịt trắng mịn thấm ra một ít mồ hôi, một lớp phấn hồng bao phủ lên da thịt, bộ dạng cậu nhất thời trở nên da^ʍ mị mê người. Cậu khó hiểu nhìn hắn, lại nhìn thấy vẻ đắc ý trên khuôn mặt đó, cậu đột nhiên hiểu ra "Anh...dám hạ xuân dược?"Cậu rất muốn tiến lên tát hắn nhưng hai tay lại bị trói chặt, cậu căn bản không làm được gì."Ô...ô...nóng quá...nóng quá"Cậu lắc đầu, thân thể theo bản năng tự ma sát da thịt, dươиɠ ѵậŧ cương cứng lên, đỏ bừng, khó chịu càng khiến dươиɠ ѵậŧ trở nên to hơn, gân xanh hằn lên, lỗ nhỏ ở đầu trơn bóng thấm ra một ít bạch dịch. Thân thể cậu ửng hồng mê người, nhũ tiêm dựng đứng, đỏ sậm, trông cậu lúc này chẳng khác gì vưu vật trời thống khổ van xin hắn "Xin anh đấy... Ô, em khó chịu quá! Ô... Xin anh..."Hắn vốn định tra tấn cậu, nhưng nhìn bộ dạng cậu vì xuân dược mà trở nên mị hoặc da^ʍ lãng, cả người lập tức sục nhanh chóng cởi hết quần áo, ngay cả tiết khố cũng cởi bỏ, mãnh thú tráng kiện lập tức thẳng tắp hiện ra trước mắt cúi đầu, một lần nữa mạnh bạo hôn cậu, bàn tay to kéo cậu ngồi lên đùi hắn, hai chân thon dài mở rộng kẹp hai bên hông rắn dược khống chế làm cậu toàn thân cao thấp đều nóng quá, cả người đều khó chịu, nhũ tiêm mẫn cảm truyền đến từng trận rời khỏi môi cậu, hôn xuống cổ, rồi dần dần đi xuống xương quai xanh gợi cảm, bàn tay hắn đã chuyển từ eo tới dươиɠ ѵậŧ của cậu, không hề nhu tình xoa nắn làm cậu đau đớn, nhưng lại gây ra một trận kɧoáı ©ảʍ, đau đớn cùng kɧoáı ©ảʍ cùng lúc ập tới chèn ép cậu, khiến cậu khẽ rên ra tiếng "Ưʍ..."Miệng hắn đảo qua nhũ tiêm đỏ sậm, lưỡi ẩm ướt liếʍ láp xung quanh, sau đó dùng răng cắn một cái. Đau nhưng cậu lại thấy rất thoải mái, rất hưng phấn, cậu nhịn không được khinh ngâm một tiếng "Ân... a..."Ở phía bụng dưới, bàn tay hắn không ngừng xoa nắn, dươиɠ ѵậŧ cậu ngày một cương cứng, cơ hồ muốn bùng nổ... Mà giữa hai mông cậu, mãnh thú thô to của hắn tiếp xúc thật gần, nhẹ nhàng mơn trớn tu nhân a! Đột nhiên tay trái hắn đi ra phía sau lưng cậu, dần dần trượt xuống hai mông tròn trịa, vẹt ra khe hở giữa hai mông, đi vào cúc hoa, ngón tay cọ xát qua lại vuốt ve cúc thịt mẫn thịt bị cọ xát qua lại, cánh hoa thịt trở nên đỏ bừng, phát ra sáng bóng da^ʍ mị, cực kỳ mê người, nhưng cậu lại không thấy được điều ấy...Cả đằng trước lẫn đằng sau đều bị hành hạ nhưng cậu lại thấy kɧoáı ©ảʍ dâng trào, dươиɠ ѵậŧ trở nên trương phình hết cỡ. Bàn tay phải hắn càng ra sức xoa bóp dươиɠ ѵậŧ, thô bạo như muốn đem cậu bóp chết. Một lúc sau, cậu rốt cuộc chịu không nổi, dươиɠ ѵậŧ trong tay hắn run run vài cái, sau đó đỉnh lỗ nhỏ nhanh chóng xịt ra bạch dịch, cậu xụi lơ ngã vào trong lòng dùng tay hứng lấy bạch dịch cậu xịt ra, rồi đưa về phía cúc huyệt của cậu, thoa bạch dịch lên đó không đợi cậu hồi phục, hắn đột nhiên cầm côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của mình, nhắm ngay cúc huyệt vừa nhỏ vừa nhanh, hung hăng xuyên vào."A-" Đau đớn từ cúc huyệt truyền đến khiến cậu thét lên một tiếng, hắn gầm nhẹ, ngay lập tức dùng sức trừu đưa qua lại, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ được cậu vây lấy càng lúc càng nhanh. Hắn đâm vào sâu hơn rồi lại sâu hơn nữa..."A a-" Đau đớn cực hạn kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu, thân mình vừa đau vừa tê, phân không rõ đây là đau đớn hay khoái hoạt, chỉ có thể đong đưa cái mông, theo trừu đưa ma sát của hắn mà di tay hắn giữ chặt bên eo cậu, cậu ngửa người ra sau, không có hai tay chống đỡ thiếu chút nữa cậu đã ngã xuống, hai chân nhanh chóng cuốn lấy hông hắn, gắt gao bám vào."Hảo... hảo sâu a!""Em này tiểu quỷ đem anh hấp thật nhanh!"Hắn gầm nhẹ, dùng sức trừu đưa, mỗi một cái đều thật sâu xâm nhập vào cúc huyệt. Một bàn tay vươn ra sau cởi bỏ dây trói trên cổ tay cậu, dây vừa rớt xuống, cậu lập tức bám lấy vai hắn."Ân...a...Ưʍ..."Hắn ngậm lấy một bên nhũ tiêm, liếʍ láp trêu đùa. Cậu khó chịu vặn vẹo, khiến cho côn ŧᏂịŧ nóng bỏng đi vào càng sâu, xỏ xiên qua điểm sâu nhất của cậu Mồ hôi hai người toát ra ướt đẫm, dính dớp lại trơn ướt, hoà cùng một gần lên tới cao trào, hắn đột nhiên rút côn ŧᏂịŧ rời khỏi cúc huyệt, kɧoáı ©ảʍ đang dâng lên bỗng hụt xuống, cậu khó chịu khát cầu nhìn hắn"Anh... em khó chịu a... anh tiến vào... tiến vào nha..."Hắn chỉ thở dốc, không nói lời nào, đẩy ngã cậu xuống giường, đặt cậu ở tư thế quỳ ghé vào trên giường như này này orz, bàn tay to chế trụ mông cậu, sau đó côn ŧᏂịŧ lại mạnh mẽ xuyên qua, tiếng thân thể va chạm ba trừu đưa qua lại không ngừng, cúc huyệt phấn nộn bị hắn đảo thành một mảnh sưng đỏ."Ân...a... A... Thật... thật thoải mái a~"Cúc huyệt bao lấy hắn hảo sâu hảo nhanh, làm hắn trừu đưa ra vào càng dùng sức, hơi thở ồ ồ nặng nề, cuồng mạnh sáp nhập bên trong thật thô bạo, cậu chịu không nổi hô lên"A-...không... em không được... Hảo...Hảo nhanh...A...""Anh... em khó chịu a... anh tiến vào... tiến vào nha..."Cậu thanh âm nghẹn ngào, đầu óc một trận choáng váng mơ hồ, kɧoáı ©ảʍ đánh úp lại khiến cậu phát ra tiếng tiêm tám sâu hai nông dùng sức trừu cắm, cúc huyệt gắt gao hấp hắn thật nhanh."A..." Hắn khàn khàn rên lên, kɧoáı ©ảʍ truyền tới thật nhanh. Ở một khắc cuối cùng, hắn dùng sức đi vào thật cổ họng phát ra một tiếng thô rống, bạch dịch từng dòng từng dòng phun ra, lấp đầy cúc huyệt, lại từ giữa khe hở tràn ra, đem toàn bộ cúc huyệt biến thành ẩm mệt mỏi ngất lịm đi, hắn rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi cúc huyệt, một dòng bạch dịch ngầu đặc sệt lập tức chảy ra. Hắn đi xuống giường lấy khăn ấm cẩn thận lau người cho cất khăn đi, sau đó trèo lên giường, ôm cậu đang ngủ say vào lòng, nặng nề đi vào giấc mai... là một ngày mới! thuộc hệ liệt Khác loại thực vật giám thưởng Tên gốc Giám định một loài thực vật mới / Tự đái xuân dược đích nam nhân《另类植物鉴赏一/自带春♂药的男人》 Tác giả Dịch Tu La Thể loại Hiện đại ma quái, yêu quái đều hóa thân thành người trước khi lập nước. Ôn nhu bao dung công Mục Mục X Ngạo kiều tùy hứng thụ Lăng Miêu Nhi . Đoản văn manh manh có yêu, điềm văn Chuyển ngữ QT, CCP Editor Mika Beta Miêu~~ Lâm Hy Viễn Tình trạng raw Đã hoàn Tình trạng edit Hoàn 9c+1PN 28/06/2016 ————- Văn án Lăng Miêu Nhi gặp được một người, mùi hương của anh ta rất giống ♂ xuân ♂ dược! Nhãn Linh dị thần quái, hiện đại giá không, điềm văn. ————— Văn án Lăng Miêu gặp phải một người đàn ông kia, y rất hứng thú, ngửi thấy hương thơm tỏa ra nơi hắn mà hạ thể dựng đứng, tựa như bị hạ xuân dược vậy! Yêu quái thời hiện đại, đều là đám thành tinh trước thời lập quốc. Nhận vật chính Lăng Miêu, Mục Mục Nhân vật phụ Kha Nhạc —————- Link Mika edit Link Lâm Hy Viễn edit

đam mỹ xuân dược